Từ Bình Nam từ từ ngẩng đầu lên, đôi mắt thâm thúy, giống như một cái giếng cổ, một cái giếng cổ đã cạn kiệt từ lâu và hoàn toàn ૮ɦếƭ khô.
."Bởi vì khi cô nói xong câu nói kia sau, tôi đột nhiên nhớ tới một câu mà Tĩnh Vi đã từng nói.."
."Câu gì?."
."Khi sinh Man Man, cô ấy bị chảy máu sau khi sinh và rất yếu.."
Từ Bình Nam dường như bị mắc kẹt trong một ký ức dài và xa xôi, ánh mắt ông ấy dần dịu dàng lại.
."Sau khi tỉnh dậy, cô ấy nhìn Man Man và nói với tôi, Bình Nam, anh có biết không? Trước khi em hôn mê, em luôn nghĩ rằng nếu em ૮ɦếƭ, em có lẽ sẽ chỉ tin tưởng giao anh và Man Man cho Tiểu Nhu.."
."Cô vẫn chưa quên chứ, thời điểm Tĩnh Vi nói lời này, cô vừa vặn mở cửa đi vào.."
."Cái này có thể kết tội tôi? Anh dựa vào đâu tin rằng tôi thuê sát thủ Ziếc người? Từ Bình Nam, anh có chứng cớ không? Có chứng cớ chứng minh tôi làm tất cả những chuyện này không?."
Từ Bình Nam cười nói: ."Cô rất thông minh, từ đầu đến cuối đều dọn dẹp sạch sẽ cho mình.."
."Cô đánh lừa tôi nghi ngờ Tống Thanh Nhã, bởi vì nhà họ Tống có xuất thân xã hội đen và làm ăn rất mạnh ở Đông Nam Á nên có hiềm nghi lớn nhất.."
."Ban đầu, tôi thực sự nghi ngờ cô ta, bởi vì Tống Thanh Nhã thực sự đã từng nói với Tĩnh Vi rằng muốn bán cô ấy sang nước P. Nhưng tôi sớm phát hiện ra rằng Tống Thanh Nhã không phải người đứng sau.."
."Làm sao anh phát hiện ra? Với xuất thân của nhà họ Tống, muốn điều tra cô ta cũng không dễ dàng.."
."Nếu nhà họ Tống thật sự làm, bọn họ sẽ không gả viên quý cho tôi. Tần Như, cô cho rằng bố của Tống Thanh Nhã, người đã trải qua vô số thăng trầm sẽ phạm sai lầm trong chuyện cả đời của con gái mình sao?."
."Đặt mình vào vị trí của họ thử xem, liệu cô có gả con gái mình cho một người đàn ông có mối thù với kẻ đã Gi*t vợ anh ta không?."
Từ Bình Nam chậm rãi đi về phía trước, giơ chân giẫm lên ngón tay của Tần Như.
."Cô cho rằng tự lưu lại cho mình một con đường là có thể ung dung tự tại rồi?."
."Cô cho rằng Từ Bình Tây và Tống Thanh Nhã có thể làm vật tế thần cho cô, bảo vệ cô cả đời sao?."
."Thời điểm cô cải trang rời khỏi biệt thự của Từ Bình Tây, tôi đã đoán được chân tướng là gì rồi.."
."Hắn vì cô tính kế, nhưng hắn biết không thể cho cô hạnh phúc cho nên cam tâm bị cô lừa gạt, tình nguyện làm con rối cho cô sai khiến.."
."Hắn chờ mong một ngày cô có thể nhìn thấy hắn vì cô mà làm hết thảy, cho nên đến lúc ૮ɦếƭ vẫn gánh hết tội cho cô.."
."Nhưng Tần Như, cô độc ác như rắn độc, căn bản không xứng.."
."Tất cả là do cô nên hắn mới thành ra thế này.."
Từ Bình Nam đá vào vai Tần Như.
."Tất cả nỗi đau mà Tĩnh Vi phải chịu ngày đó, tôi sẽ lấy lại một trăm lần một ngàn lần từ cô.."
Ông ấy vung tay lên, lập tức có người xông tới, trói chặt tay chân Tần Như.
."Oan có đầu nợ có chủ, con ngu Thẩm Tĩnh Vi kia bị Trương Nam lừa.."
."Người trả tiền là Từ Bình Tây, những người động thủ đều đã ở đây rồi, người làm tổn thương Thẩm Tĩnh Vi cũng đã bị anh Ziếc chuyết rồi.."
Tần Như tuyệt vọng vùng vẫy: ."Từ Bình Nam, tôi không làm gì cả. Làm sao tôi biết Từ Bình Tây thích tôi? Làm sao tôi biết anh ta sẽ làm gì đó với Thẩm Tĩnh Vi để lấy lòng tôi? Anh ta làm vậy thì liên quan gì đến tôi? Anh đừng quên, tôi đã bỏ ra bao nhiêu sức lực, nhà học Tần ở sau lưng tôi đã bỏ ra bao nhiêu sức lực vì anh!."
."Nếu anh dám hại tôi, anh không sợ tương lai của mình đèu bị hủy hoại sao?."
."Nói không sai.." Từ Bình Nam cười khẽ: ."Tôi có được ngày hôm nay, đúng là có cô và nhà họ Tần tương trợ.."
."Nhưng cái gọi là tương lai, cô cảm thấy Từ Bình Nam tôi thật sự để ý sao?."
Tần Như đột nhiên mở to mắt: ."Từ Bình Nam, anh điên rồi sao? Thẩm Tĩnh Vi đã ૮ɦếƭ rồi. Bây giờ toàn bộ nhà họ Từ là của anh, sau này một nửa nhà họ Tần cũng sẽ là của anh, Từ Bình Nam anh muốn làm gì thì làm. Vì một người đã ૮ɦếƭ mà anh đem những thứ thuộc về mình vứt đi hết? Có đáng không?."
."Đối với những người phụ nữ như cô, tất nhiên là không đáng.."
."Nhưng mà vì Thẩm Tĩnh Vi, dầu sôi lửa bỏng, tôi ૮ɦếƭ vạn lần cũng thấy đáng.."
Trên tàu biển đêm đó.
Tiếng hét của Tần Như vang vọng suốt đêm.
Nghe nói mười ngón tay của bà ta bị chặt đứt từng ngón một.
Tất cả xương cốt của bà ta cũng bị bẻ gãy từng đoạn một.
Bà ta bị người ta dùng một con dao rất nhỏ và sắc, cắt từng mảnh thịt.
Đôi mắt của bà ta là thứ cuối cùng bị khoét ra.
Bởi vì bà ta phải mở to mắt để thấy cơ thể mình thay đổi đến mức không thể nhận ra như thế nào.
Cuối cùng, bà ta bị lửa thiêu sống.
thi thể cháy đen của bà ta bị ném xuống biển.
Sau khi Từ Bình Nam làm xong tất cả những việc này, ông ấy rời khỏi đống lộn xộn và đưa tôi về nước.
Còn phần nhà họ Tống sẽ tốn bao nhiêu công sức để thu dọn tất cả những thứ này, đều không liên quan gì đến chúng tôi nữa.
Trước khi đến đây, bố tôi đã thương lượng với nhà họ Tống. Nhà họ Tống cần phải xử lý dứt điểm, chỉ cần xử lý sạch sẽ, ông ấy sẽ bắt tay với nhà Tống.
Tần Như ra nước ngoài và bất ngờ biến mất.
Cùng lúc đó, Từ Bình Tây, con trai cả của nhà học Từ cũng biến mất một cách bí ẩn.
Từ Bình Nam và nhà họ Tống đã tìm kiếm ròng rã ở nước ngoài suốt ba tháng.
Cuối cùng, đội tìm kiếm và cứu hộ hàng hải đã tìm thấy xác ૮ɦếƭ có DNA của Tần Như.
Còn vớt đươc một đoạn chi bị cắt cụt khác, DNA của Từ Bình Tây đã được chiết xuất từ chi đó.
Theo lời kể của một thuyền viên người nước P, anh ta từng nhìn thấy hai người gặp riêng trên boong tàu vào đêm khuya.
Hình như sau đó có một cuộc tranh chấp, Từ Bình Tây thậm chí còn ra tay với Tần Như.
Anh ta bắt đầu cố gắng ngăn lại, nhưng bị người khác kéo đi.
Về phần sau đó xảy ra chuyện gì, anh ta hoàn toàn không biết.
Nhưng tóm lại, cái ૮ɦếƭ của hai người này đại loại là một tai nạn ngoài ý muốn giữa những người yêu nhau.
Khi tin tức truyền đến Bắc Kinh, mọi người trong vòng đều bị sốc.
Không ai nghĩ rằng Tần Như và Từ Bình Tây sẽ có một mối tình như vậy.
Không ai có thể nghĩ rằng trong khi Tần Như gần gũi với Từ Bình Nam như vậy, bà ta lại lén lút tán tỉnh Từ Bình Tây.
Đúng là cái gì cũng muốn, lòng tham không đáy.
Nhưng cuối cùng lại thành ra thế này, không còn cả xương cốt.
Mặc dù nhà họ Tần không tin cái ૮ɦếƭ của Tần Như là ngoài ý muốn, nhưng họ không có bằng chứng nên chỉ có thể chấp nhận lý do này.
Và kể từ đó, nhà họ Tần bắt đầu gặp xui xẻo.
Chỉ trong vòng năm năm kể từ đó, nhà họ Tần vốn chiếm một vị trí trong vòng Bắc Kinh đã biến mất không dấu vết.
Tôi cũng nghe nói con cháu của nhà họ Tần rất kém cỏi. Chút sản nghiệp kinh doanh cuối cùng của gia đình sợ là cũng sẽ sớm bị xóa sổ thôi.
Nghe nói bệnh của Tống Thanh Nhã đã khỏi rồi, bà ấy không còn mơ thấy mẹ tôi nữa.
Bố tôi đã ly hôn với bà ấy.
Bà ấy vui vẻ trở lại nhà họ Tống.
Chỉ là mấy năm nay, có lẽ bởi vì đã thề với hồn ma của mẹ tôi rằng sẽ chăm sóc tôi thật tốt.
Bà ấy thực sự rất dụng tậm, quan tâm đến cảm xúc của tôi.
Ba ngày sẽ đến thăm tôi một lần, nhưng lần nào cũng chọn lúc bố tôi vắng nhà.
Nếu chẳng may dung phải, bà ấy sẽ chạy nhanh hơn cả thỏ.
Vào ngày giỗ đầu của mẹ tôi.
Tôi phát hiện ra bàn tay trái của bố được quấn trong một miếng băng gạc dày.
Sau đó, miếng băng gạc được tháo ra nhưng ngón đeo nhẫn của ông đã biến mất.
Vết thương rất gọn gàng, vậy nên chắc chắn không phải là một tai nạn.
Ông ấy đưa tôi ra mộ mẹ một lần.
Mộ của mẹ có dấu hiệu bị đào lên.
Trong lòng tôi cũng hiểu ra rồi.
Có lẽ bố tôi đã chôn ngón tay của ông và ngón tay bị đứt lìa duy nhất của mẹ cùng nhau.
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.