Chương 28

Kiều Giang & Dương Vũ

NovelBum Biên Dịch Và Cải Biên 31/03/2025 22:32:21

Kiều Giang còn trẻ, có những lúc không thể kiểm soát được hành vi, nên mới vô tình làm tổn thương người khác.


Ta mong con... hãy rộng lòng mà tha thứ.


– Con hiểu rồi ạ. Ba cứ yên tâm.


Cùng lúc đó, Kiều Giang đang một mình xem tivi trong phòng bệnh thì Lâm Thiên Hy hớt hải chạy vào.


Thấy cô bình an vô sự, tảng đá đè nặng trong lòng anh mới được gỡ xuống.


– Kiều Giang...


– Thiên Hy hả? Cô không sao chứ?


Lâm Thiên Hy từ từ bước về phía giường bệnh.


Lúc bị bạn bè của Hoàng Dương Vỹ đánh thức, anh đã biết mọi chuyện đã muộn.


Vừa nghe tin Kiều Giang nhập viện, anh lập tức chạy đến.


Hai người vốn dĩ đang yên ổn thì bị bắt đi, khiến anh cứ nghĩ có thể là người trong gia tộc anh truy lùng mình.


Bản thân anh thì không sao, nhưng anh lo Kiều Giang sẽ bị liên lụy vì chuyện của mình.


– Tôi không sao. Mấy hôm nữa là có thể xuất viện rồi.


– Vậy thì tốt...


Lâm Thiên Hy cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.


May mắn thay, mọi chuyện lần này không liên quan đến gia tộc của anh.


Tuy nhiên, anh biết rằng… chuyện đó sẽ sớm xảy ra.


Trên đường đến bệnh viện, Lâm Thiên Hy vô tình gặp được thuộc hạ thân cận, người đã mang đến một thông tin quan trọng liên quan đến gia tộc mình.


Trưởng tử được chỉ định kế thừa đang vấp phải nhiều sự phản đối.


Chính vì thế, hắn ta đã âm thầm loại trừ những ai chống đối.


Những thành viên còn lại buộc phải ký tên thông qua thì hắn mới chính thức được công nhận.


Trong số đó… bắt buộc phải có chữ ký của Lâm Thiên Hy.


Anh biết đám người đó đang ráo riết truy lùng tung tích của mình.


Sớm muộn gì cũng sẽ tìm ra.


Còn Kiều Giang – cô hoàn toàn vô tội. Anh không thể để cô bị kéo vào chuyện này.


– Kiều Giang, tôi có chuyện muốn nói với cô.


– Chuyện gì vậy?


Lâm Thiên Hy ngập ngừng giây lát rồi nói:


– Tôi đã liên lạc được với người thân rồi… nên tôi sẽ chuyển đi chỗ khác.


– Anh thật sự muốn đi sao?


Không… thật lòng mà nói, Lâm Thiên Hy không hề muốn đi.


Thời gian qua tuy không dài, nhưng được sống cạnh Kiều Giang khiến anh cảm thấy vui vẻ và bình yên hơn bao giờ hết.


Ban đầu, anh chỉ định đến đây để lánh nạn.


Nhưng giờ thì khác… nếu anh tiếp tục ở lại, Kiều Giang có thể sẽ gặp nguy hiểm.


Nếu vậy, chẳng phải anh sẽ gián tiếp hại cô hay sao?


Vì vậy, dù không muốn, anh vẫn phải nói dối.


– Dì tôi muốn tôi về sống cùng. Hiện tại dì đang bệnh, lại sống một mình, rất bất tiện trong sinh hoạt.


Trước đây dì ấy từng giúp đỡ mẹ con tôi rất nhiều, nên tôi không thể bỏ mặc được.


Nghe đến đây, Kiều Giang cảm thấy đồng cảm với anh.


Lâm Thiên Hy hít một hơi sâu rồi nhẹ nhàng nắm lấy tay Kiều Giang:


– Cô yên tâm. Nếu có thời gian, tôi nhất định sẽ đến thăm cô.


– Thật chứ?


– Thật.


Kiều Giang vốn luôn có niềm tin với những lời hứa như vậy.


Thiên Hy là bạn của cô, lại là “phụ nữ” giống cô, nên cô tin sẽ không có lý do gì mà Thiên Hy phải gạt cô cả.


– Vậy cô nhớ cẩn thận nhé. Thân con gái ra ngoài một mình nguy hiểm lắm. Tốt nhất nên mang theo vật phòng thân.


Nghe đến đây, Lâm Thiên Hy có chút choáng váng.


Anh suýt quên mất… trong mắt Kiều Giang, anh vẫn là một “cô gái” dịu dàng và đơn thuần.


– Nào, cho tôi ôm cô một cái tạm biệt nào.


– Ôm… ôm thật sao?


– Cùng là phụ nữ với nhau, ngại gì chứ?


Thấy Kiều Giang nhất quyết như vậy, Lâm Thiên Hy cũng không còn cách nào từ chối.


Thế là anh nhẹ nhàng bước đến, ôm lấy cô một cái.


Nhưng đúng lúc ấy... không hiểu trời đất run rủi thế nào, Hoàng Dương Vũ lại quay về đúng lúc.


Vừa mở cửa, hắn liền bắt gặp cảnh tượng trước mắt…


Sắc mặt lập tức sa sầm, tối như đêm đông.


– Hai người đang làm cái trò gì vậy?


Lâm Thiên Hy cũng bị câu nói của Hoàng Dương Vũ làm cho giật mình.


Hai người chạm mắt nhau – ánh nhìn ấy không hề xa lạ.


Quả nhiên, họ nhận ra nhau.


Trước đây, Lâm Thiên Hy từng có một cuộc giao dịch với Hoàng Dương Vũ.


Với trí nhớ tốt của Hoàng Dương Vũ, chắc chắn hắn sẽ không quên được gương mặt này.


– Dương Vũ... anh vừa đi đâu về vậy?


Hắn mới rời khỏi, vậy mà đã có người dám không biết trời cao đất dày đến tiếp cận Kiều Giang?


Lâm Thiên Hy... đứa con trai của một gia tộc lớn, lại dám tiếp cận vợ của hắn?


Ngay cả Hoàng Dương Vũ ban đầu cũng không phát hiện ra Lâm Thiên Hy là nam giới.


Nếu không, với cái ôm vừa rồi, chắc chắn hắn sẽ không để yên.


Từ khi ký vào bản hợp đồng với Kiều Thâm Kiên, Hoàng Dương Vũ mới để lộ rõ bản tính độc chiếm.


Tóm lại, hắn chỉ có duy nhất một người vợ – là Kiều Giang.


Kể cả là nam hay nữ, cũng đừng mong chạm vào cô – hắn không cho phép.


– Người này là ai?


– Là bạn em, Lâm Thiên Hy. Cô ấy rất tốt!


Kiều Giang hoàn toàn không nhận ra Hoàng Dương Vũ lúc này đang vô cùng tức giận.


Cô vẫn vô tư giới thiệu với vẻ mặt hồn nhiên.


Nhưng bên này, ánh mắt của Hoàng Dương Vũ nhìn Lâm Thiên Hy như muốn thiêu đốt anh ta thành tro bụi.


Chỉ vì không muốn để Kiều Giang có ấn tượng xấu, hắn cố gắng kiềm chế cảm xúc.


Nhưng trong lòng, cảm giác bực bội đã dâng lên từng đợt.


– Kiều Giang, không làm phiền cô nghỉ ngơi nữa... Tôi xin phép đi trước.


– Nhớ rảnh thì đến gặp tôi nhé!


Thấy Kiều Giang vui vẻ như vậy, Hoàng Dương Vũ đáng lẽ cũng nên vui.


Nhưng người khiến cô cười lại là tên kia... làm sao hắn có thể chấp nhận nổi?


Chờ đến khi Lâm Thiên Hy đi khỏi, Hoàng Dương Vũ lập tức đứng dậy, bước ra đóng cửa lại.


– Dương Vũ, anh sao vậy? Có chuyện gì không vui à?


– Từ giờ, em không được gần gũi với người đó như thế nữa.


– Anh sao thế? Chỉ là ôm thôi mà, Thiên Hy là con gái mà!


– Anh không cho phép!

NovelBum, 31/03/2025 22:32:21

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện